Câu chuyện về chú Xe Ủi
Ở một nông trường nọ có rất nhiều các chú Xe Ủi nhỏ trong số đó là một chú Xe Ủi màu xanh. Chú mới đến trang trại chưa lâu nên rất muốn làm quen và giúp đỡ mọi người. Một hôm, chú đi qua một đống đất to, chú có sức để ủi đống đất nhưng đất to và nặng quá nên chú không thể làm gì nổi.Vào lúc đó có một bác Xe Ủi to đi tới, bác nói: “Cháu hãy lùi ra một bên để bác làm cho, cháu nhỏ nên không đủ sức làm đâu.”
Nghe vậy Xe Ủi xanh liền đứng lùi ra các bác Xe Ủi to tiến tới. Xe Ủi to dễ dàng xúc đống đất đi chỗ khác.
Chú Xe Ủi xanh buồn quá vì mãi mà chú chưa được làm việc gì để giúp đỡ mọi người. Chú quyết định đi theo bác Xe Ủi to.
Xe Ủi to và Xe Ủi nhỏ vừa đi vừa hát rất vui vẻ. Bỗng chú nhìn thấy một vườn cam chín vàng, có rất nhiều quả và thật thơm ngon.
Nhiều quả đã chín rụng xuống đất, bác Xe Ủi to tiến tới xúc chỗ quả rụng nhưng vì bác quá to nên không thể xúc những quả cam nhỏ.
Bác liền nói:”Xe Ủi nhỏ ơi! Cháu hãy thử xúc xem sao có thể cháu sẽ làm được đó”. Chú Xe Ủi màu xanh liền tiến tới, nhẹ nhàng xúc từng quả, từng quả một. “Ôi, thật là tuyệt với, cuối cùng cháu cũng được làm việc có ích rồi”. Chú Xe Ủi nhỏ vui sướng hò reo.
Cây táo
Mưa phùn bay, hoa đào nở.
Ông trồng cây táo xuống đất. Bé tưới nước cho cây. Mưa tưới nước cho cây. Mặt trời sưởi ấm cho cây
Chú gà Trống đi qua nói to:
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những chiếc lá non bật ra.
Những con Bươm Bướm bay qua cũng nói to:
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Một hôm, ông, bé Gà, Bươm Bướm cùng nói to”
– Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra.
Bé giơ áo ra, những quả táo chính ngon rơi đầy vào lòng bé.
Vịt con lông vàng
Một buổi sáng đẹp trời, Vịt mẹ dắt đàn vịt con ra vườn sưởi nắng. Những chú vịt con xinh xắn và bộ lông vàng óng ả cùng nhau đùa vui vẻ. Đến một góc vườn thấy một đoạn óng khói cũ và bẩn, những chú Vịt còn tinh nghịch liền chui vào, vậy là từ những chú Vịt con lông vàng xinh xắn chúng biến thành những chú Vịt lông đen. Đúng lúc đó Vịt mẹ cất tiếng gọi :” Các con ơi, các con đang ở đâu”? Nghe tiếng mẹ gọi đàn vịt cất tiếng gọi.
Vịt mẹ nghe thấy liền chạy tới, Vịt mẹ hoảng hốt khi không thấy các con đâu chỉ thấy một đàn Vịt màu đen. Vịt mẹ khiếp sợ kêu lên:”Đây không phải con của tôi, những đứa con của tôi đâu. Nghe vậy Vịt con liên chạy lên bờ và soi mình xuống nước nhìn thấy những bộ mặt vừa bẩn vừa đen chúng không nhận ra mình. Vịt con liền chạy lại ao nhảy xuống tắm trong dòng nước mát cho đến khi trở lại với bộ lông vàng óng. Vịt mẹ vui mừng chạy lạ bên các con:”Đây mới đúng là các con của tôi, lần sau nhớ không được nghịch bẩn nữa nhé!”.
Ngôi nhà màu vàng vui vẻ
Trong một khu rừng nhỏ, có một ngôi nhà màu vàng xinh xắn
Trong ngôi nhà màu vàng đó có chú Sư Tử với bộ lồng vàng tuyệt đẹp. Chú thường xuyên chạy quanh khắp khu rừng để chơi với bạn mình.
Sống cùng chú Sư Tử là một chú ong mật, người chú màu vàng và có những vằn đen, trong rất khỏe khoẳn.
Chú ong vàng rất thích vẫy đôi cánh nhỏ xíu của mình để phát ra tiếng ..zu…zu…zu và bay lượn trên những bông hoa để hút mật.
Sống cùng với Sư Tử và Ong mật còn có một chú chim vành khuyên, chú có bộ lông màu vàng rất đẹp và một giọng hót hay hấp dẫn muôn loài.
Sư tử, Ong mật và chin vành khuyên sống với nhau rất hòa thuận, vui vẻ. Hằng ngày, sau khi dạo chơi trong rùng các chủ lại trở về ngôi nhà nhỏ màu vàng của mình và đi ngủ để mơ những giấc mơ đẹp.
Chú Ếch xanh và bạn rùa nhỏ
Có một chú Ếch xanh rất ham chơi. Hằng ngày chú thường ra đồng cỏ xanh để tập nhảy. Một hôm, trong khi đang tập nhảy, chú phát hiện ra một ụ đất nhỏ. “Ôi, đây đúng là một chỗ tuyệt vời cho mình tập nhảy đây”. Chú thầm nghĩ và nhảy phốc ngay lên cái ụ đất đó.
Bỗng dưới cái ụ đất có một cái đầu màu vàng bé xíu nhô ra: “Ai đấy? Ai nhảy trên lưng tôi thế, làm tôi không sao ngủ được đây này”, cái đầu bé xinh cất tiếng nói.
Hóa ra đó là một chú Rùa đang ngủ chứ không phải là ụ đất như Ếch xanh nhầm tưởng.
Ếch xanh nhảy xuống, xin lỗi bạn Rùa và đề nghị kết bạn với nhau.
Từ đó Ếch xanh và Rùa vàng bé nhỏ trở thành đôi bạn thân trên đồng cò xanh. Rùa vàng dạy Ếch xanh trò chơi trốn tìm, còn Ếch xanh dạy Rùa tập nhảy.
Cô Vịt tốt bụng
Một buổi sáng đẹp trời, Gà mẹ và Vịt mẹ dẫn các con đi dạo chơi. Gặp nhau Vịt con và Gà con rất vui mừng, chúng chạy nhảy tung tăng, vui đùa trên bãi cỏ xanh. Vịt mẹ và Gà mẹ ngắm nhìn đàn con âu yếm và cùng kể về những đứa con thân yêu của mình.
Khi mặt trời lên cao, các chú Vịt con đã đói, chúng muốn mẹ đưa sang bên kia bờ ao để kiếm mồi. Vịt con hăm hở chạy ra phía bờ ao.
Đàn gà con cũng chạy ùa theo. Thấy vậy, Gà mẹ nói: “Các con ơi, để được sang bên kia bờ thì phải bơi qua ao, nhưng mẹ và các con đều không biết bơi, các con đừng xuống nước!”.
Nghe thấy vậy, cô Vịt liền nói: “ Chị Gà đừng lo, tôi đã có cách đưa chị và các cháu sang bờ bên kia”.
Thế là cô Vịt cõng Gà mẹ, còn các chú Vịt con cõng Gà con và chúng cùng bơi qua ao.
Dê con thích húc
Một chú Dê con có một đôi sừng bé tẹo tèo teo nhưng lại hay cà khịa với mọi người:
– Tôi muốn húc. Ta húc nhau một cái chơi nào!
– Để ta yên! Bác Gà Trống tây nói rồi trịnh trọng tránh sang một bên. Chú Dê con lại lân la đến gây sự với Lợn con:
– Ta húc nhau chơi nào!
– Lui ra cho tớ làm việc. Lợn con đáp rồi tiếp tục quào đất.
Dê lại chạy đến chỗ bác Cừu già:
– Bác húc nhau với cháu không?
Đi chỗ khác chơi! Bác cần khẩn khoản. Bác đang mệt, để bác nghỉ ngơi.
– Nhưng cháu muốn húc! Thôi, ta cứ húc nhau một cái đi!
Bác Cừu già không nói gì, lẳng lặng đi ra chỗ khác nằm.
Dê nhìn thấy một chú Chó con, nó liền xán lại:
– Ta húc nhau một cú xem nào!
– Nào, bắt đầu! Chó con hăm hở cắn ngay vào chân Dê một cái đau điếng.
– Ối, hượm đã! Dê ta bật khóc. Tớ bảo húc nhau, thế mà cậu làm gì thế?
– Nhưng tớ thì chỉ muốn cắn! Chó con đáp rồi bồi thêm cho Dê con một miếng rõ đau nữa.
Dê con sợ quá co cẳng chạy. Từ đó Dê con chừa hẳn cái thói thích gây sự với mọi người.
Mèo nhát
Có một chú Mèo con xinh xắn. Một hôm, Mèo đi chơi tha thẩn ngoài vườn. Bỗng trời nổi gió rào rào. Mèo con co cẳng chạy về nhà, vừa chạy vừa kêu:
– Ối! Ông ào! Ông ào!
Chạy qua bờ ao, Mèo nghe có tiếng tõm, tõm, Mẻo kêu:
– Eo ơi! Ông Bõm! Ông Bõm! Rồi chạy bổ vào nhà.
Ngoài trời mua rơi như sao sa. Nghe trên đầu có tiếng lộp bộp, lộp bộp, Mèo hét lên:
– Áo ộp!
Mèo khóc, chó Cún đến bên cạnh dỗ Mèo:
– Mèo đừng sợ!
Đấy là mưa rơi lộp bộp.
Gió thổi ào ào.
Quả bưởi rụng xuống ao: Tõm! Tõm!
Nghe ra, Mèo cười và kêu: Meo! Meo!
Sẻ con
Sẻ con chưa đủ lông cánh nhưng lại rất thích bay. Một hôm, Sẻ con tung cánh bay lên, nhưng lại rơi ngay xuống một bụi cỏ mềm.
Một chú Hươu cao cổ vừa bước đến, Sẻ con càng hoảng sợ, kêu khóc rối rít:
– Xin ông đừng ăn thịt con! Mẹ ơi, Mẹ ơi!
Hươu cao cổ nói:
– Sẻ con đừng khóc nữa, tôi sẽ đưa Sẻ con về. Nói xong, Hươu cao cổ quỳ hai chân trước xuống và bảo:
– Sẻ con bước lên đầu tôi và bám thật chắc. Sau đó, Hươu đứng thẳng người vươn cao cổ, đầu Hươu đặt sát bên tổ chim. Sẻ con chỉ còn việc nhảy vào tổ cũ. Sẻ con vui mừng, rồi nói:
Cám ơn, rất cám ơn ông Hươu!
Hổ con và Cóc thi tài
Ngày xưa, các loài vật đều biết nói và hiểu tiếng của nhau. Chúng cùng sống với nhau trong một ngôi rừng và rất yêu thương nhau. Cùng sống trong một khu rừng có một con Hổ rất hung ác. Hổ thường hay bắt nạt các con vật khác nên các con vật vừa ghét vừa sợ Hổ xám. Một hôm, Hổ đi kiếm mồi mãi mà không được, nó vừa đói, vừa mệt, nó nằm im để tiếp tục rình mối. Bỗng Hổ nhìn thấy một chú Cóc xanh ngồi chồm hổm ở bờ suối. Hổ nhìn Cóc chầm chầm và quát to: Cóc kia, tao sẽ ăn thịt mày! Nghe Hổ quát, Cóc rất lo sợ nhưng cố giữ bình tĩnh và Cóc nghĩ ra một mẹo. Cóc liền nói: Anh đừng cậy to lớn mà bắt nạt tôi, có giỏi anh hãy thi tài với tôi xem ai hơn nào. Nghe Cóc nói vậy, Hổ tức quá, nó gầm lên: Được, nếu mày muốn thì thi, nếu mày thua tao sẽ ăn thịt mày ngay lập tức! Cóc nói: Bây giờ tôi và anh thi nhảy qua suối, ai nhảy qua trước thì người đó sẽ thắng cuộc. Nghe Cóc nói vậy, Hổ bằng lòng ngay, nó bảo: Mày bé tao cho mày nhảy trước. Cóc vội đáp: không anh lớn hơn anh cứ nhảy trước đi, em bé em sẽ nhảy sau. Hổ đồng ý và nó vươn người lao vút qua bờ suối bên kia. Nhưng lạ thay, vừa mới đến nơi Hổ đã thấy Cóc ngồi phía trước, giương đôi mắt lồi nhìn nó và cười. Hổ vừa tức, vừa xấu hổ vì thua cuộc, nó gầm lên và chạy biến vào rừng. Thế là Cóc thoát chết, nó sung sướng vui đùa cùng các bạn. Các cháu thử đoán xem: Cóc đã làm thế nào để nhảy sang được bờ bên kia trước Hổ?
Nhưng lạ thay, vừa mới đến nơi Hổ đã thấy Cóc ngồi phía trước, giương đôi mắt lồi nhìn nó và cười. Hổ vừa tức, vừa xấu hổ vì thua cuộc, nó gầm lên và chạy biến vào rừng. Thế là Cóc thoát chết, nó sung sướng vui đùa cùng các bạn. Các cháu thử đoán xem: Cóc đã làm thế nào để nhảy sang được bờ bên kia trước Hổ?
Sóc và Thỏ đi tắm nắng
Một ngày nắng đẹp, chú Sóc đi dạo trên bờ sông và thấy bên kia sông có một chú Thỏ cũng đang đi dạo chơi.
Sóc tinh nghịch, nhặt một viên sỏi ném về phiá Thỏ. Viên sỏi rơi xuống nước gần nơi Thỏ đứng làm nước bắn lên tung tóe vào mặt và người Thỏ.
Chú Thỏ giận quá, cúi đầu nhặt viên đá ném trả lại bên Sóc. Đá cũng rơi xuống nước và sóc cũng bị ướt như Thỏ.
Lần này đến lượt Sóc tức giận. Sóc lượm một viên sỏi lớn hơn và ném qua bên Thỏ. Cứ thế, chú Sóc và chú Thỏ ném qua ném lại tới khi cả hai cùng mệt nhoài. Sau cùng, Sóc nói với Thỏ:
– Thôi chúng ta đừng ném nhau nữa nhé? Nếu cứ ném như vậy lỡ mà ném vào đầu hoặc vào trán thì đau lắm đấy !
Thỏ chạy qua cầu và chìa tay ra nói:
– Vậy thì mình làm bạn với nhau nhé! Chúng ta cùng nhau đi tắm nắng và xem hoa thì vui lắm bạn nhỉ?
Chú Sóc và chú Thỏ cầm tay nhau vừa đi,vừa hát thật là vui ghế.
Hai chú Dê con
Một buổi sáng, hai chú Dê con gặp nhau trên cái cầu nho nhỏ. Một chú nói:
– Bạn tránh ra cho tôi qua trước! Tôi muốn đi thăm bà tôi. Bà tôi bị bệnh ấy mà. Chú Dê kia nói:
– Tôi đang vội đi làm. Bạn tránh ra cho tôi đi trước đi!
Hai chú Dê con chẳng ai chịu nhường ai cả. Cuối cùng, hai chú húc nhau và cả hai đều bị ngã xuống sông.
Bác Bò vàng đi ngang qua, vớt hai chú dê con lên bờ. Bác lau khô đầu cho hai chú dê con và nói:
– Chỉ cần các cháu nhường nhịn nhau một chút xíu thôi là cả hai cũng đã qua được cầu. Bây giờ thì cả hai đều muộn mất rồi.
Hai chú dê con xin lỗi nhau và hứa với bác Bò vàng rằng lần sau gặp ai cũng sẽ không như thế nữa.
Vệ sinh buổi sáng
Sáng sớm, Mèo thức dậy dùng tay lau mắt. Mèo liếm vào bàn tay rồi xoa lên hai mắt. lau mắt xong. Mèo cuối xuống liếm vào cổ bên trái, rồi liếm sang cổ bên phải.
Xong xuôi, Mèo chạy tới nơi bé Hạnh đang đứng chải răng. Bé Hạnh dùng bàn chải xát răng bên trái, bên phải, bên trên, bên dưới, bên trong, bên ngoài và cả cái lưỡi màu hồng nữa. Bé, Hạnh lấy nước xúc miệng, hút vào nhổ ra, hút vào nhổ ra mấy lần. Tiếp theo, bé Hạnh vò khăn ướt để lau mặt. Lau đi lau lại, Mèo thấy đôi mắt bé Hạnh xinh xinh và đôi môi hồng hồng, dễ thương lắm!
Mèo con tưởng là bé Hạnh đã xong nên kêu: “meo, meo…”đểr rủ bé Hạnh đi ăn sáng. Nhưng kìa, bé hạnh dùng cái lược chảy tóc đẹp ghê!
Còn bé, mỗi buổi sáng bé làm vệ sinh như thế nào nhỉ?
Khỉ con biết vâng lời
ột buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chó Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn. Khỉ con cũng muốn rong chơi nên cùng Thỏ chạy đuổi theo Chuồn Chuồn.
Đến chiều về tới nhà, Khỉ con không mang được trái cây nào về nhà cho mẹ cả. Mẹ buồn lắm, mẹ nói với Khỉ con:
– Mẹ thấy buồn khi con không nghe lời mẹ dặn. Bây giờ trong nhà không có cái gì ăn cả là tại vì con mải chơi, không đi tìm trái cây.
Khỉ con biết lỗi, cúi đầu xin lỗi me. Mẹ cõng Khỉ con trên lưng đi tìm trái cây ăn cho bữa tối.
Một hôm, mẹ bị trượt chân ngã, đau quá không đi kiếm ăn được. Mẹ nói với Khỉ con:
– Mẹ bị đau chân,đi không được. Con tự mình đi kiếm trái cây để ăn nhé!
Khỉ con nghe lời mẹ dặn, mang giỏ trên lưng và chạy xuống núi đi tìm trái cây. Trên đường đi, Khỉ con thấy bắp bèn bẻ bắp, thấy chuối bèn bẻ chuối và khi thấy Thỏ con đang đuổi bắt Chuồn Chuồn, Khỉ bèn tự nhủ: “Mình không nên ham chơi, về nhà kẻo mẹ mong”.
Và thế là Khỉ con đi về nhà.Mẹ thấy Khỉ con về với thật nhiều trái cây thì mừng lắm. Mẹ khen:
– Khỉ con biết nghe lời mẹ, thật là đáng yêu!
Gấu con bị sâu răng
Trong rừng có một chú Gấu con rất thích của ngọt. Mật ong, bánh gatô, các loại kẹo, chú ăn bao nhiêu cũng chẳng chán. Gấu con nhai kẹo suốt ngày. Nhiều hôm đi ngủ rồi mồm vẫn còn ngậm kẹo.
Một hôm, răng Gấu con đau nhức. Nó ôm mặt khóc tu tu. Bao nhiêu bánh kẹo thơm ngon nhưng vì đau răng nên chẳng nhấm nháp được tì nào. Ở lớp học, cô giáo Sơn Dương luôn căn dặn học sinh:
– Sau khi ăn phải đánh răng, nhất là sau khi ăn đồ ăn ngọt!
Nhưng Gấu co chẳng chịu nghe lời. Nó bảo:
– Đánh răng trôi mất vị ngọt thì tiếc lắm!
Mẹ đưa Gấu con đến bệnh viện, bác sĩ Voi nói ngay:
– Răng cháu bị sâu hết cả rồi!
Gấu con ngạc nhiên nói:
– Cháu có ăn sâu bọ bao gời đâu mà sâu lại cắn vào răng cháu?
Bác sĩ Voi cười phá lên giải thích:
– Cậu bé ngốc ơi! Đó là do thức ăn, nhất là các loại bánh kẹo bám vào răng, không được đánh rửa sạch, lâu ngày sẽ biến thành “sâu” đục thủng chân răng, làm răng đau nhức và có thể bị gãy hoặc lung lay. Chắc chắn ăn nhiều đồ ngọt xong, cháu không chịu đánh răng chứ gì?
Gấu con cuối đầu khẽ vâng.
Bác sĩ Voi ân cần chữa răng cho Gấu con và dặn:
– Từ nay về sau, cháu phải đánh răng buổi sớm khi mới ngủ dậy, sau các bữa ăn, và trước khi đi ngủ. Có thế mới giữ được những chiếc răng còn lại.
Gấu con sung sướng đáp:
– Vậng ạ!
Gà mái hoa mơ
Ngày xưa có một ông cụ và một bà cụ . Họ có 1 con gà mái hoa mơ
Gà mái hoa mơ đẻ được trứng tròn, chẳng phải trứng thường đâu mà là trứng vàng cơ đấy.
Cụ ông đập trứng, trứng không vỡ. Cụ bà đập trứng, trứng không vỡ. Một con chuột nhắt chạy qua, nó vẫy đuôi vào quả trứng, quả trứng vỡ tan tành. Cụ ông khóc Cụ bà cũng khóc
Con gà mái hoa mơ nổi lên : Cục ta cục tác . Cục ta cục tác . Ông bà đừng khóc nữa, cháu sẽ đẻ luôn cho ông bà quả trứng khác, không phải là trứng vàng , mà chỉ là 1 qủa trứng bình thường thôi.